MỘT PHÚT HUY HOÀNG
–
rồi chợt tắt
trước làm thơ
sau làm đồ tể tà lọt
chết o nhắm mắt
vì sát sinh thủ tiêu
quá nhiều người cầm bút
đúng sai gì cũng giết
ôi đất nứơc
sao lắm thằng dùi đục
cấm đủ trò cho các bạn văn thơ
–
trông chờ mỏi mắt
những nhà thơ đúc thơ thành đạn đại bác
thì toàn là bọn nhà thơ trí thức
ảnh hưởng thi ca lãng mạn Pháp
đứa thì là thi sĩ là ru vơi gió
đứa thì theo ả phù dung ngả hồn theo mây
đứa thì nhậu nhẹt tối ngày ?
ôi kách mạng mùa thu tháng 8
mang theo 1 lũ giả cầy
nửa ta nửa tây
cũng quá may
san khấu hề 1 mình ta thủ diễn
cũng may chiến khu chiến đít
o có điện
Tố Hữu la quá thét thành khùng
SẠCH NHƯ CHÙI
với chủ trương của Mao Xê Tông
giết dân Hoa Lục gần 75 triệu
” kể cả những năm chết đói
thập niên 60 ” dân
gấp đôi Stalin giết dân Xô Viêt
và cục tình báo Hoa Nam
dàn dựng cho thiếu tá Hồ Tạp Chương
thay thế Hồ Chủ Tịch
chủ trương trước sau như 1
” giết lầm hơn bỏ sót ”
ra lệnh cho các tư lệnh Chiến Trường
“cục R ”
giết sạch 10.000 người
Tết Mậu Thân 1968 nơi kinh thành Huế
Mùa Hè Đỏ Lửa giết dân Quảng Trị
gần một nửa
bỏ xác trên đai lộ kinh hoàng
nhà cửa thành thị làng xóm nát tan
BỒI BÚT
ông Stalin ghuôi
khi o đang sống chuyển qua từ trần
đất trời biết o
thương mình o có
thương cha thương mẹ thương chồng
thương ông thương 10
khi o ông chán mớ đời
ông lăn ra chết mọi người an vui
Ba Lan ma vật ma người
Nga vàng cùng Trắng hỡi trời đầy ma
đày lên Tây Bá Lợi Á quê nhà
toàn là tuyết tuyết chết già chết non
33 triệu chết dần mòn
chết cho gọn ghẽ chết còn dư vang
vạn đời nhớ Stalin
con đây Tố Hữu cầu xin thỏa lòng
thương cha thương chó thương chồng
thương Hồ chỉ 1 thương Ông thương 10
–
sau lá cờ đỏ sao vàng
kế là dàn kèn trống chũm chọe
đoàn nhạc nô văn công văn nô thi nô
biên khảo nô đi tiếp
dẫn đầu là Huy Cận Xuân Diệu Chế Lan Viên
kế tiếp là trâu bò dê cừu
sau là heo gà vịt
2 bên có công an bảo vệ văn hóa đi kèm
tay phải cầm khiên tay trái cầm matrack
cùng chó berger
đứa nào đi lộn xộn là có quyền đánh chết ?
sau chót là cặp rằng Tố Hữu
cưỡi bò 2 bên hông đều có súng lục
tay cầm dây thòng lọng
miệng ngậm tu huýt
tất cả văn nghệ sĩ đủ loại
cùng trâu bò gà vịt
cứ đằng trước mà đi
o thì ông bắn chết ?
–
nói là bạc
o nói là vàng
câm là vàng khối
chỉ có Bác và Đảng nói
còn lại chỉ có 2 lỗ tai nghe
đúng sai gì cũng thống nhất
muốn có tiền đồ
thì câm
thì chấp hành
o thơ văn
KHÓC MAO ÍT
–
đông phương hồng
gió đông lùa gió tây
bùng tề Đông
tay liềm tay búa vùng lên
đi theo Stalin
đến 1 cánh đồng o
đến địa ngục đại đồng
đi tiếp chân Mao Trạch Đông
làm chủ Đông Dương
bùng tề đông
1 lúc chết quá chừng chừng
chết ngay cu đơ chết o kịp ngáp
đoàn văn công văn nô
đi theo tiếng cồng tiếng kiểng
2 bên có công an và chó canh chừng
cứ kiểng thì đi
cứ cồng thì dừng
đằng sau có chim cắt
chim két mỏ đỏ Châu Mỹ La Tinh
cùng Tố Hữu đi kèm
cứ thẳng 1 đường
o quẹo phải o quẹo trái
đứa nào đi trật bắn cái bùm
–
thương biết mấy nghe con tập nói
tiếng đầu lòng con gọi viva Stalin
bố trọn đời làm ở mỏ than Cẩm Phả Min
bao nhiêu than kíp lê theo xe gòong
chở hết ra bến cảng
tàu hù còi và đi đâu ? mất ?
đời phu mỏ cha o đi học
làm với Tây chỉ biết oong đơ
buổi chiều ” bon xoa” buổi sáng “bon jour ”
toàn nghe ” mec xa lù, co choon , bú ka’k
nên cha quyết 1 đường đi theo bác
” tức là làm giặc ”
nhận Mao là cha , nhận Stalin là ông nội
mong con lớn lên tròn tuổi
tiếng đầu lòng con gọi Hít Le
” à quên Stalin ”
là ông cố nội của con
cùng quê hương Cẩm Phả Min
tiếng thứ nhì con gọi
” Lạc Chíu Chương ”
sau đó thì con câm luôn?
LỜI TRĂN TRỐI
*
tôi là villa thơ
cây cổ thụ xanh rờn của làng thơ Việt Bắc
có đôi giòng trăn trối
trước khi qua bên kia thế giơi để gặp Bác
trải tấm lòng thành đến các nhà văn thơ
mấy chục năm từ cách mạng mùa Thu
đến tận giờ
toàn uốn sừng viết không thành có
toàn sửa xoáy viết có thành không
có lắm khi bức xức trong lòng
trong tâm khảm không bao giờ muốn thế ?
ngồi nhai cứt gà cứt chó cứt chim
đầu độc gần 3 thế hệ
nhắm mắt gật đầu nhai toàn đồ cặn bã
miệng hít hà khen ngon thật là ngon
yêu quê hương giống nòi
yêu Bác đảng cùng nước và non
không có cách nào khác hơn nói dối
đứng dưới 1 người
mà đạp trên đầu cả triệu người
giết oan bao nhiêu dân lành vô tội
lấy 2 tay che mặt trời
thả ra toàn bóng tới
nên rất buồn bẻ bút bỏ làm thơ
chịu Phùng Quán từ xưa cho tới bây giờ
” người làm xiếc đi dây rất khó
nhưng không khó bằng làm nhà văn
đi trọn đời trên con đường chân thật ”
ôi kiếp người
trước hoặc sau ai mà chả chết
chết nhẹ như lông hồng
chết nặng nề như thú vật
thương toàn dân nghèo nàn
chết trong chiến dịch
” cải cách ruộng đất ”
ôi văn chương thủa bầy giờ
toàn viết nhăng viết cuội
hai vai kéo pháo lên đồi
miệng hát Tiến Quân Ca của Văn Cao
không bao giờ biết mệt
nào Rừng Lạng Sơn nào Sông Lô nào Bắc Sơn
nào Nhà Tôi Bên Chiếc Cầu Soi Nước
ôi quê hương thương mến cả 3 miền
có người nhiệt thành yêu quá hoa điên
cứ nghễng ngãng mà còn hạnh phúc
ta nhai đủ thứ Cứt
mà nhắm mắt gật đầu khen là ngọt
ôi về già nhục nhằn hơn đồ chó liệt ?
nằm bệnh ai cũng tránh xa
xin tạ tội với quê hương
đồng bào đồng chí ruột rà
hãy rộng lòng tha tội cho ta
bao nhiêu năm nói và viết
toàn điều không thật
nước mắt tuôn giòng chẩy xuôi
trước khi ta nhắm mắt ?
–
sống là chó
chết cũng là chó
” thơ Tố Hữu ”
sống cũng khổ
và chết cũng khổ
bao nhiêu năm sông trong chế độ
con tát vào mặt cha
trò đánh thầy
vậy mà những nhà văn nhà thơ
chỉ có duy nhất thi sĩ Hữu Loan
giữa ban ngày chửi thẳng vào mặt Bác Hồ
rồi bỏ vê
Đảng là Đảng ăn cướp
Bác là đồ giả ” Hồ Tạp Chương ”
1 lũ mộc tồn
TỐ HỮU
*
thời Gia Long có Tố Như
thời Hồ Chí Minh có Tố Khổ Tố Hữu
gặp thời thế thế đành phải chịu
thủa anh chưa ra đời
con người còn tiếng nói câu cười
đời sống nhọc nhằn
lúc cực lúc vui
thủa anh sinh làm người?
nhân loại bắt đầu cấm khẩu
chỉ khóc thầm nói thầm ban đêm
vừa nhìn nhau vừa lắc đầu thở dài
ăn toàn là ăn độn
miệng luôn hô bác Hồ muôn năm
Mao Trạch Đông 1 đông phương hồng
đánh thực dân Pháp đế quốc Mỹ
đến người Việt cuối cùng
có nghĩa là chết hết trọi
để mời người Đại Háng sang sống chung
nuốt cái gì vào mồm
phát ngôn ra toàn những lời bất nghĩa
vô thủy vô chung
có thằng làm thơ kiêm đứa đổ thùng
thượng đội hạ đạp
1 tên văn nô 1 đứa văn công
thổi ống đu đủ vào hậu môn Stalin
” thương cha thương mẹ thương chồng
thương mình thương 1 thương ông thương 10 ”
đồ chó chêt sủa lên ăng ẳng
văn chương văn học
có chó berger đi kèm 2 bên
lùa văn nghệ sĩ đi thẳng 1 lèo
duy nhất để đến thiên đàng mù
trong nhị tỳ
Tố Khổ Tố Hữu làm phú lít
đứng dơ tay chỉ đường
phia này là cách mạng mùa Thu
phía bên kia là Hỏa Lò
phía này là khỉ đột
phía kia là cụ Hồ
mấy chục năm tắc oai tắc phúc
lão Hồ bị Lê Duẩn cầm gậy phang vào đầu
thác
Tố Khổ Tố Hữu về vườn
ngày ngày lang thang ngoài bến Thương Bạc
nhìn Hương Giang nhìn cầu Trường Tiền
vừa nuối vừa tiếc
những nhàm danh villa thơ số 1
của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa
theo sau đuôi
Cộng Hòa Liên Bang Xô Viết
trọn 1 đòi sinh sát
ho ra bạc khạc ra tiền
bây giờ hết thời về vườn
sống ngang con cho chết ?
–
No Học
Mao nghĩ
chỉ có ngũ cốc lúa gạo là quí
o cần tự do
nuôi bọn nông nô
bọn vệ binh và công an
bảo vệ chế độ
chớ chim hoang ăn thóc
ca hót o sản xuất
để sống chật đất vô ích
thế là 1 ngày đẹp trời
toàn dân Hoa Lục
xuống đường la hét
tiếng chiêng tiếng cồng tiếng trống
tiếng súng
chim trên trời sợ qúa rớt xuống
thu gom vào bao tời hàng tạ
hàng tấn
chấm dứt cuộc đời ăn bám
o sản xuất
những năm sau mất mùa liên tục
vì o có chim để ăn sâu
sâu tha hồ mà ăn lúa
dân tha hồ mà chết đói
kẻ ngu có quyền
chỉ nghĩ đựơc như vậy ?
Bạn phải đăng nhập để bình luận.