Tranh AiLan CongTang
KHÓI HOÀNG HÔN BAY
Nhìn tôi bóng lệch nghiêng đời
Trăm năm vàng đá đền bồi được sao!
Thuở người tóc mượt ca dao
Sao anh không nói lời nào cho cam.
Bây giờ con tạo chơi khăm,
Thả hương cho gió vờn quanh tay người.
Ngậm ngùi tôi tủi phiền tôi
Mòn hơi thở ấy cuộc vui đã tàn.
Rạc rời vó ngựa quá quan
Bên hiên lá rụng khói hoàng hôn bay.
(Nỗi Buồn Lục Bát)
Ở MỖI CON ĐƯỜNG
Ơi anh thưong nhớ đã đầy
Nghe như trong gió một ngày đã vơi
Anh về đường ngược đường xuôi
Nắng rơi mái phố mưa ngùi dặm xa
Đêm nghiêng nửa mảnh trăng tà
Tiễn anh pha vội chén trà vô âm
Lòng đau những vết đau thầm
Bước chân cỏ rối đã đầm đìa sương.
Phải chăng ở mỗi con đường
Sẵn trong giây phút vô thường tình ta
Thiên thu như thể núi xa
Tiếng con chim nhỏ bay qua ngậm ngùi
(2012 Nơi đâu nghìn trùng)
Tranh trên Net
Nơi đâu nghìn trùng
Xa rồi, người đã xa rồi
Hắt hiu thềm cũ buồn tôi một mình
Sờ môi nụ ấm còn in
Sao nghe lạnh quá đường tim máu về!
Đêm nghiêng nửa mảnh trăng thề
(2012 Nơi đâu nghìn trùng)
Tranh Nguyen Son
CẦM BẰNG GIÓ THỔI CA DAO
Gió bay tóc rối bồng bềnh
Soi gương mặt nước hỏi tên tuổi gì
Chiều mưa bão rớt người đi
Rền cơn mộng vỡ có khi lạc lìa!
Mai về thả nhánh sầu khuya
Con sông bến bãi vẫn chia đôi bờ
Vòng tay em khói phù hư
Trả anh ngày tháng chân như hội nào
Cầm bằng gió thổi ca dao
Phất phơ ngọn cỏ xôn xao lời tình
Hí trường đến lúc lặng thinh
Ngọn roi tuồng tích chông chênh đất trời!
Thu ơi lá mỏng tay người
Buồn thu lá rụng ngậm ngùi tình xa
Sao trời vỡ hết đêm qua
Soi trong tiền kiếp nào ra kiếp này?
Hương rừng xao động ngàn cây
Tàn khuya ai vẽ chân mày Triệu Minh!
(2012 Nơi đâu nghìn trùng)
THU ƠI, LẠNH QUÁ CÕI HỒN!
Mai về níu hỏi mây xa
Có anh như bóng hay là chiêm bao?
Ta ngồi hóa đá non cao
Con chim bay bỏ nửa bầu trời xanh
Hồn ta nốt nhạc trầm nhanh Rơi sai
nhịp để tròng trành câu thơ
Vách đêm in bóng gầy khô
Lần tay tính mãi căn cơ tuổi mình
Nghĩa gì đâu chữ trâm anh
Có ta như thể hình nhân hiện tiền
(2012 Nơi đâu nghìn trùng)
Tuyết Linh
(Bùi Tuyết Linh)
Bạn phải đăng nhập để bình luận.